một năm nữa lại trôi qua, đến tháng 4 năm nay là chúng ta tròn... 6 năm quen nhau
đã từ rất lâu rồi tớ mới nằm mơ thấy c, tớ nằm mơ thấy c mè nheo làm nũng, cậu bảo cậu học hành vất vả quá, cậu khổ sở quá... vẫn cái giọng làm nũng kéo dài thườn thượt như thế, tớ chợt tỉnh giấc... 2h sáng, một mình lạnh lẽo trong căn phòng tối, không có ai, không một tiếng động, và chợt nhận ra giấc mơ kia chỉ là một chút kí ức còn lại
...
cuối năm gần tết, công việc bộn bề, ngày còn liên lạc với c, t còn là một tân binh đi làm, bây giờ thì chẳng biết còn mấy chốc nữa tớ sẽ trở về thành phố nơi chúng mình đã ra đi, nếu thi công chức thành công thì có lẽ t đành tạm rời xa mảnh đất HN này, nơi chúng tớ đã cùng cười và cùng khóc
mấy lần đi ăn với nhau, tớ hay hỏi c rằng c định ở lại HN hay về lại mảnh đất Tuyên Quang, c trả lời c chưa biết... ukm c chưa về, tớ cũng chưa về, tớ chỉ hỏi để biết c định đi đâu về đâu, và tớ sẽ đi cùng cậu trên con đường mà cậu chọn...
c thì vẫn muốn được quan tâm, nhưng chỉ là bạn, trong khi tình cảm của tớ dành cho c chẳng có tình bạn nào trên đời sánh nổi
t, đương nhiên, t yêu c, chứ đâu muốn làm thằng bạn đi song song bên đời c, lại một lần nữa chúng ta xa nhau, như cũ, một ngày đẹp trời t nhắn tin gọi điện c không nghe, vậy là ta lại xa nhau, chẳng khóc lóc, chẳng đau khổ, có lẽ nước mắt hay trái tim của tớ nó đã trai lì và mất đi cảm xúc từ lâu rồi...
nếu chúng ta còn ở bên nhau, có lẽ c ở HN, tớ cũng sẽ ở HN, c về tq, t cũng về tq, giống ngày xưa t cũng từng bỏ học luật ở HCM, ra HN học cao đẳng chỉ vì nơi đó có c vậy... nhưng thật buồn là c vẫn bỏ rơi t như bao lần trước, chẳng 1 lí do, chẳng 1 lời giải thích, có lẽ thu xếp cho chuyến trở về là điều t nên làm từ bh, một công việc ở quê hương, đi qua những nơi ta đã từng đi, về lại những nơi ta đã từng ngồi... 6 năm trôi qua mất rồi
tớ mở lại trang lưu ảnh trực tuyến, và chợt nhận ra ảnh load lâu hơn thường lệ, không những ảnh mà cả trang web đều vô cùng chậm, tớ bắt đầu nghĩ đến viễn cảnh cái trang lưu ảnh gần 10 năm tuổi kia chuẩn bị đóng cửa, t vội vã lưu lại toàn bộ dữ liệu... ảnh c, ảnh t, ảnh của chúng ta những ngày xưa cũ, ảnh tranh vẽ...v...v tớ hối hả và vội vã, như thể tớ sợ mất đi những gì cuối cùng t còn lại, đúng, đó là tất cả những gì tớ còn lại... những kỉ niệm đã trôi vào dĩ vãng...
Hà Nội
27-1-2017
2h21p